Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Buổi tối, mặc dù Long Tư Hạo đã nói không cần chờ anh, nhưng Lê Hiểu Mạn vẫn chờ anh đến hai giờ sáng, thấy anh chưa về, cô liền ngủ.
Lúc Long Tư Hạo về đã ba bốn giờ, thấy Lê Hiểu Mạn ngủ, anh cũng không đánh thức cô, sau khi vào phòng tắm tắm ong liền nằm lên giường, nhẹ nhàng kéo cô vào ngực, thấp giọng nói bên tai cô: “Hiểu Hiểu, gần đây anh hơi bận rộn, tối không cần chờ anh.”
“Ừ!” Lê Hiểu Mạn ngủ mơ mơ màng màng khẽ lên tiếng, cả người rúc vào trong ngực anh.
Hôm sau, lúc Lê Hiểu Mạn tỉnh lại, Long Tư Hạo đã không còn ở bên cạnh cô.
Mấy ngày liên tiếp đều như vậy, ban ngày cô không gặp được người khác, ban đêm cũng không đợi được anh về.
Trong thời gian này, cô cũng gọi cho anh, nhưng đa số đều là Lạc Thụy nhận, nguyên nhân là anh bận rộn, còn có rất nhiều hội nghị quan trọng.
Có hai lần cô gọi tới, Long Tư Hạo căn bản không ở trong nước.
Hôm nay là ngày thứ tám Long Tư Hạo “biến mất” trước mặt Lê Hiểu Mạn, ăn sáng xong, Lê Hiểu Mạn liền gọi cho anh, không thể gọi được, sau đó cô liền gọi tới công ty anh, lúc này có người nhận, nhưng vẫn là Lạc Thụy nghe.
“Lê tiểu thư, tìm Tổng giám đốc à! Rất không đúng lúc rồi! TE có một triển lãm châu báu ở Paris, Tổng giám đốc bay đi Paris, Lê tiểu thư… Alô… Lê tiểu thư… Cô còn nghe không? Alô…”
Lạc Thụy bên kia còn chưa nói hết lời, Lê Hiểu Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557042/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.