Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nếu anh nói có kịch hay, vậy cô sẽ xem là kịch hay gì.
Ở chung một chỗ với anh lâu, cô cũng thay đổi “xấu”, nhìn Hạ Lâm và Hoắc Vân Hy mất mặt, trong lòng cô rất hớn hở.
Thời khắc này, cô và Long Tư Hạo nghiễm nhiên trở thành người ngoại cuộc xem kịch hay.
Lý Tuyết Hòa, Lưu Như Hoa, Hạ Thanh Vinh thấy Hoắc Nghiệp Hoằng phá loạn lễ đài, sắc mặt ba người đều cực kỳ khó coi.
Lúc Hoắc Nghiệp Hoằng xuất hiện, ba người vì ông là trưởng bối, hơn nữa có nhiều tân khách ở đây, không muốn xích mích với ông, tránh để bị người khác nhìn thấy cười nhạo, nhưng bây giờ, trừ Hạ Thanh Vinh, Lý Tuyết Hà và Lưu Như Hoa đều không thể nhịn được nữa.
Lý Tuyết Hà đi tới trước mặt Hoắc Nghiệp Hoằng trước, ngại vì có nhiều tân khách, bà đè nén tức giận trong lòng, thái độ coi như hiền hòa nhìn Hoắc Nghiệp Hoằng, thanh âm không lớn không nhỏ: “Ba, ba đây là nháo cái gì, Lâm Lâm biết điều như vây, sao ba có thể nói Lâm Lâm như thế? Hôm nay là hôn lễ của cháu trai ba, coi như ba nể mặt Vân Hy, đừng nháo, ba có chuyện gì chờ hôn lễ kết thúc rồi nói, ba đứng lâu chắc cũng mệt mỏi, con đỡ ba…”
“Không cần.” Hoắc Nghiệp Hoằng không đợi Lý Tuyết Hà nói xong, đã không cho bà mặt mũi mà ngắt lời, sau đó sắc mặt âm trầm nhìn bà: “Lý Tuyết Hà, cô ở trước mặt tôi giả bộ cái gì? Thường ngày cô đối với tôi thế nào, trong lòng cô rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/557030/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.