Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Hiểu Hiểu...” Long Tư Hạo cất bước dài đi đến, chân mày của anh cau lại, đôi mắt hẹp dài khóa chặt lấy cô, anh trầm mặc một lúc rồi mới hỏi: “Quản gia của Hoắc gia cũng gọi điện thoại cho em? Hoắc Vân Hy xảy ra tai nạn xe cộ, ông nội té xỉu.”
Lê Hiểu Mạn phục hồi lại tinh thần, cô nhìn Long về phía Tư Hạo gật gật đầu với anh, cau mày nói: “Tư Hạo, ông nội đang cấp cứu, chúng ta đi trước...”
Long Tư Hạo khẽ nắm cằm của cô, anh nhìn cô, do dự một lúc lâu, mới quyết định nói: “Chúng ta đi bệnh viện trước.”
“Vâng!” Lê Hiểu Mạn nhìn anh gật đầu, cô vòng tay qua ôm thật chặt lấy eo của anh, tựa đầu vào lồng ngực to lớn của anh, thấp giọng nói: “Tư Hạo, chờ chắc chắn ông nội không sao, chúng ta đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn ngay.”
Long Tư Hạo hơi nâng mí mắt lên, anh ôm cô thật chặt, tỳ cằm ở trên trán cô, nói: “Được.”
Nếu không phải bởi vì Hoắc Nghiệp Hoằng cấp cứu, thì anh quả quyết sẽ không đáp ứng cô đi bệnh viện trước đâu.
Dù sao thì Hoắc Nghiệp Hoằng cũng là ông nội của anh, dù ông ta đã từng làm cái gì, thì anh cũng không thể không để ý ông ta vào lúc này.
Chẳng qua là bỏ lỡ lần này, anh sợ sẽ nảy sinh biến cố gì, cái mà anh lo sợ là anh muốn kết hôn với cô, sẽ biến thành giấc mộng mà cả đời này anh không thể thực hiện được.
Anh nhìn thẳng vào Lê Hiểu Mạn, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556859/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.