Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn nhìn Sophie, ánh mắt lạnh lùng, giọng điệu lạnh băng nói: “Buông ra, rời khỏi Tư Hạo hay không là chuyện của tôi, không liên quan gì tới cô cả.”
Dứt lời cô né tránh bàn tay của Sophie thì điện thoại vang lên.
Ánh mắt Sophie sắc bén nhìn cô sau đó buông cô ra.
Lê Hiểu Mạn thấy cô ta buông mình ra thì cụp mắt cầm điện thoại ra xem, thấy là Long Tư Hạo gọi tới, cô đang muốn nghe thì Sophie đã thay đổi sắc mặt, giống như đau đớn cau mày.
Sắc mặt cô ta tái xanh đau đớn ngồi xổm người, cắn răng rên lên, cả người run rẩy hơn nữa còn thở gấp, hô hấp rối loạn.
Nhìn Sophie đau đớn,Lê Hiểu Mạn không hiểu gì, không biết sao vừa nãy cô ta còn tốt sao đột nhiên thở gấp rồi.
Cô nhăn mày, dù cô ta vừa nói lời đó với cô khiến cho cô không vui nhưng cô không thể thấy cô ta như vậy mà không quản.
Trong lòng hiện lên sự trắc ẩn, cô tiến lên ngồi xổm xuống nâng cô ta dậy: “Cô sao vậy? Sao đột nhiên thở gấp như vậy?”
“Tôi…” Sophie nhíu chặt mày cố gắng thở ra, nhưng càng thở càng khó như không đi nổi,miệng nói không rõ: “Tư… Tư Hạo… Tư …Tư…”
Lê Hiểu Mạn thấy vậy sợ rằng cô ta bị suyễn, lo lắng cô ta làm sao nên thấy điện thoại con vang liền nghe máy.
Không chờ Long Tư Hạo lên tiếng cô đã nói: “Tư Hạo, em ở tầng thượng, anh mau lên đây đi, Sophie không biết sao thở rất gấp.”
Tắt máy, Lê Hiểu Mạn nhìn Sophie:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556833/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.