Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ánh mắt hẹp dài của anh hơi nheo lại, lấp lánh nhìn cô. Trong con ngươi còn chứa ý cười, nói: “Những điều này đều không phải. Anh chỉ coi em là người quan trọng nhất cuộc đời này. Anh muốn kết hôn với em, muốn chăm sóc em cả đời, muốn em là vợ anh!”
Hơi thở nóng bỏng của anh lượn lờ bên tai khiến cả người Lê Hiểu Mạn run lên, ánh mắt tức giận liếc nhìn anh: “Tôi đã nói tôi không muốn gả cho anh, càng không có ý định tái giá, tôi không cần đàn ông!”
Long Tư Hạo hơi nhíu mày, ánh mắt lấp lánh nhìn cô, thản nhiên nói một câu mà khiến cô suýt nữa cắn đứt lưỡi: “Anh cũng không phải là đàn ông!”
Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn hơi nheo mắt lại, trợn mắt nhìn anh, khóe môi co giật: “Anh không phải là đàn ông thì là cái gì chứ?”
Long Tư Hạo hơi nhíu mày, ánh mắt đầy ý cười, cưng chiều nhìn cô, nhếch môi nói: “Anh là nam ~ thần!”
Sắc mặt anh cực kỳ thản nhiên, trên khuôn mặt đầy tự tin nhưng không hề khiến cho người khác cảm thấy anh có vẻ gì tự luyến.
Giống như danh hiệu này được dành riêng cho anh vậy.
“Anh... Khóe môi Lê Hiểu Mạn co quắp. Anh vô lại như vậy, khiến cô không thể nói lại được. Vì vậy, cô trợn mắt đuổi người đi: “Long Tư Hạo, anh thôi đi! Mời anh ra ngoài, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa. Càng không muốn bị anh lợi dụng!”
Long Tư Hạo hơi nhíu mày, ánh mắt thâm trầm, sắc bén nhìn cô. Bàn tay trắng nõn nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556813/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.