Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nói đến đây, cô dừng lại, đôi mắt trong suốt sáng thêm vài phần: “Tư Hạo, trở thành nhà thiết kế nổi danh là ước mơ của em, em vàoTE, không đơn thuần là vì đi làm kiếm tiền, mà là phấn đấu vì ước mơ của mình, em muốn dựa vào sự cố gắng của bản thân, nhận được lời khen ngợi từ khách hàng, từng bước thực hiện ước mơ của mình.”
Long Tư Hạo nghe giọng điệu tràn ngập chí khí của cô, càng tán thưởng hơn.
Anh bưng ly cà phê lên, đôi mắt hẹp dài trầm tĩnh trói chặt cô, ánh mắt thâm tình cùng cưng chìu: “Mong Hiểu Hiểu của anh sớm ngày thực hiện được ước mơ, trở thành nhà thiết kế trang sức tiếng tăm lừng lẫy nhất giới thiết kế, anh tin tưởng em, nhất định có thể thành công.”
Lê Hiểu Mạn được câu nói ngắn gọn của anh khích lệ, bưng ly cà phê lên, chạm ly với anh, cười hiểu ý: “Cám ơn!”
...
Bữa sáng qua đi, Lê Hiểu Mạn ngồi xe Long Tư Hạo đến công ty, nhưng lúc sắp đến nơi, cô liền xuống xe trước.
Khi vào thang máy, cô gặp Lâm Mạch Mạch, hai người lập tức cùng nhau đến bộ phận thiết kế.
Vừa ngồi xuống bàn làm việc, Lâm Mạch Mạch liền dùng ánh mắt mập mờ liếc nhìn cô: “Có phải hai người ở chung hay không?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Lê Hiểu Mạn đỏ lên, đang định hỏi sao cô ấy biết, Lâm Mạch Mạch đã há hốc miệng kinh ngạc nói: “Oh! Mygod!”
Lập tức giơ ngón tay cái lên với cô, cười gian tà: “Hiểu Hiểu, sáng suốt, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556777/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.