Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lê Hiểu Mạn hoàn toàn hóa đá nhìn Long Tư Hạo, cô không biết làm mì sợi, nhưng cô từng nghe, mì sợi ăn rất ngon, lực tay phải tốt, thứ tự làm không nhiều, nhưng mỗi việc đều là mấu chốt.
Cô một mực nhìn anh, đáy lòng rung động không dứt.
Rất nhanh, Long Tư Hạo làm xong hai tô mì sợi thịt bằm đơn giản nhưng lại mỹ vị.
Lê Hiểu Mạn cả ngày nay chưa ăn gì, thấy hai tô mì sợi mùi sắc đầy đủ kia liền không nhịn được nuốt nước miếng, đôi mắt thâm thúy của anh nổi lên nụ cười châm biếm, ánh mắt nhu hòa nhìn cô, giọng cưng chiều: “Nha đầu ngốc, đói bụng không? Nếm thử tay nghề tôi.”
Lê Hiểu Mạn lúng túng nhìn anh: “Không đói lắm, một chút xíu mà thôi.”
Dứt lời, cô đi lên trước, bưng một tô trong đó lên, cầm đũa, đến phòng ăn ngồi xuống.
Không chờ Long Tư Hạo ngồi xuống, cô liền không nhịn được nếm thử một miếng, mùi vị còn ngon hơn cô tưởng tượng, cô gần nhu là cúi đầu ăn một hơi xong, ngay cả nước cũng bị cô húp sạch không còn một giọt.
Cô tới nay không biết cô có thể ăn mì nhanh như vậy, hơn nữa đã ăn xong một tô cô vẫn không thấy no.
Cô ngước mắt nhìn Long Tư Hạo, thấy anh ăn rất chậm, còn hơn nửa tô, tư thế ưu nhã, cho người khác cảm giác anh không phải ăn mì sợi, mà đang ăn bữa ăn tây.
Long Tư Hạo thấy Lê Hiểu Mạn nhìn mình, ngước mắt nhìn cô, nhấp miệng nói: “Ăn chưa no?”
Lê Hiểu Mạn đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556717/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.