Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ngồi trước bàn làm việc làm bằng gỗ tử đàn, Long Tư Hạo nhìn chăm chú vào máy tính, không hề bị ảnh hưởng bởi việc Lê Hiểu Mạn và Diệp San bước vào.
Diệp San bưng tách cà phê mà Lê Hiểu Mạn pha đặt lên bàn làm việc của Long Tư Hạo, sau đó lấy tốc độ sét đánh lui nhanh về phía sau ba bước.
Lê Hiểu Mạn thấy thế thì hơi nheo mắt lại, nghi ngờ nhìn Diệp San, hành động vừa rồi của cô ấy giống như kiểu Long Tư Hạo là lũ lụt thú dữ vậy.
“Ra ngoài.” Giọng nói trầm thấp của Long Tư Hạo vang lên.
“Vâng!” Diệp San nghe tiếng thì không dám nhìn Long Tư Hạo thêm một cái nào nữa, xoay người cung kính ra khỏi phòng tổng giám đốc.
Diệp San vừa ra ngoài, văn phòng xa hoa như vậy cũng chỉ còn lại hai người Lê Hiểu Mạn và Long Tư Hạo.
Không khí vô cùng cứng ngắc xấu hổ.
Lê Hiểu Mạn nhíu mày nhìn tách cà phê bên cạnh Long Tư Hạo, thấy hai mắt anh vẫn chăm chú nhìn vào màn hình máy tính thì hít một hơi, cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể nói: “Tổng giám đốc, cà phê lạnh uống không ngon nữa đâu.”
Long Tư Hạo ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy hơi lóe lên, liếc nhìn cô, giọng nói trầm thấp rõ ràng: “Chẳng lẽ không ai nói cho em biết là tôi thích cà phê lạnh sao? Hửm?”
“Cái gì?” Lê Hiểu Mạn kinh ngạc, đôi mắt xinh đẹp híp lại, nhìn chằm chằm vào tách cà phê cô pha, cánh tay hơi nhấc lên, nếu anh không uống thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556625/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.