Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh ta và Lê Hiểu Mạn là thanh mai trúc mã.
Anh ta mơ hồ còn nhớ, tình cảnh lần đầu tiên lúc còn bé cô được ông nội của anh ta nhận vào Hoắc gia. Khi đó, cô rất nhút nhát, không dám nói chuyện với bất kỳ người nào, lúc nào cũng ở một mình, luôn rất an tĩnh.
Cho tới sau này, sau khi ông nội bảo anh ta mang cô đi chơi, cô mới dần thân cận với anh.
Từ khi anh còn bé, ông nội đã đào tạo anh ta làm người nối nghiệp của Hoắc gia, luôn rất nghiêm khắc với anh ta. Khi đó, anh ta thường xuyên bị ông nội khiển trách, mỗi khi anh ta không vui, đều là cô khuyên bảo anh, nghĩ cách chọc cho anh cười...
Những chuyện cũ gần như sắp bị anh ta quên mất cứ từ từ hiện lên trong đầu anh ta, trái tim của Hoắc Vân Hy nhất thời đau nhói, nghĩ đến kết hôn một năm qua anh ta luôn thờ ơ với Lê Hiểu Mạn, không khỏi bắt đầu hơi hối tiếc.
Anh ta đi tới trước cửa phòng của Lê Hiểu Mạn, đưa tay gõ cửa, không ngờ rằng Lê Hiểu Mạn chẳng những không mở cửa, mà ngược lại còn tắt đèn trong phòng đi.
Hoắc Vân Hy thấy vậy, nheo mắt lại, anh ta không lại gõ cửa nữa, mà cầm quyển album về phòng mình.
Hôm sau, Lê Hiểu Mạn dậy sớm hơn so với hôm qua, bởi vì sợ lại gặp phải trường hợp thang máy quá tải, rồi lúng túng đi nhầm vào thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc như ngày hôm qua, mà không thể không dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556618/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.