🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hoắc Vân Hy xiết chặt tay, gân xanh trên trán nổi lên, ánh mắt lạnh lẽo: “Cho nên cô mới tìm anh cả? Khi nào các người gian díu với nhau hả? Lê Hiểu Mạn, cô đúng là ti tiện ghê tởm, chỉ bằng cô, còn không xứng anh ấy đâu…”

Lời của anh ta hoàn toàn chọc giận Lê Hiểu Mạn, cô nheo mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ta: “Hoắc Vân Hy, tôi không xứng anh ấy cho nên mới biết lùi mà tiến tới gả cho anh, hiện tại chúng ta sắp ly hôn rồi, anh không có quyền quản tôi, tôi gian díu với ai thì liên quan gì tới anh?”

“Biết lùi mà tiến?” Hoắc Vân Hy vì mấy chữ này mà tức nghiến răng nghiến lợi, bàn tay to lớn nâng cằm cô lên, dôi mắt sắc bén mà thị huyết nhìn cô giận dữ hét lên: “Lâm Hiểu Mạn, cô muốn chết có phải không? Ý cô là tôi không bằng anh ấy?”

Cằm bị nắm đâu, Lê Hiểu Mạn nhíu mày nhìn anh ta, đôi môi nở nụ cười châm học: “Đừng tức giận, so với cặn bã thì anh ấy còn lâu mới bằng anh.”

“Cô…” Hoắc Vân Hy tức giận nhìn cô đầy tàn nhẫn, lại nắm chặt cằm cô cả giận: “Lê Hiểu Mạn tôi xem là cô muốn chết mà.”

Cằm đau, Lê Hiểu Mạn cảm thấy cằm mình sắp bị bóp nát rồi.

Cô không nhịn được tức giận, nâng chân lên, nhân lúc Hoắc Vân Hy chưa chuẩn bị liền đá vào hạ thân anh ta.

“Ưm…” Hoắc Vân Hy kêu đau buông cô ra, trán nhíu chặt, gương mặt đau khổ không thôi.

Lê Hiểu Mạn nhân cơ hội

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556602/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Chương 39: Biết lùi mà tiến, anh định…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.