Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Tư Hạo nghe vậy nheo mắt lại, ánh mắt lạnh nhạt nhìn nhà ăn, vừa lúc cùng Lê Hiểu Mạn ngồi ở cách chỗ anh không xa, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Trong mắt anh hiện lên sự kinh ngạc, như không nghĩ lại trùng hợp gặp cô ở nơi này.
Lê Hiểu Mạn nhìn thấy anh đột nhiên trái tim đập loạn nhịp.
Cô thu hồi tầm mắt, khuôn mặt không hiểu sao đỏ lên.
“Mạn Mạn, sao đỏ mặt hả? Không phải là… vì nam thần đấy chứ?” Lâm Mạch Mạch nhíu mày, vẻ mặt đắc ý nhìn Lê Hiểu Mạn.
“Mình đỏ mặt chỗ nào chứ?” Lê Hiểu Mạn đưa tay sờ mặt, làm bộ tức giận trừng cô ấy: “Cậu đừng có nói lung tung, làm sao mình có thể đỏ mặt vì anh ta được chứ, anh ta là anh trai của Hoắc Vân Hy đấy.”
“Cái gì? Anh…anh trai?” Lâm Mạch Mạch trừng mắt ra, kinh ngạc nhìn Lê Hiểu Mạn, nhỏ giọng hỏi: “Mạn Mạn, sao lại như thế? Sao nam thần lại có thể là anh trai của Hoắc cặn bã được.”
Lê Hiểu Mạn chau mày, ngước mắt nhìn Lâm Mạch Mạch: “Chuyện của Hoắc gia mình không rõ, mình chỉ biết anh ta đã ra nước ngoài từ lâu, anh ta hình như cùng Hoắc Vân Hy là cùng cha khác…”
Chữ mẹ còn chưa nói ra thì Lê Hiểu Mạn ngừng lại sững sờ nhìn hai người đi tới.
Hôm nay đúng là trùng hợp mà, Hoắc Vân Hy và Hạ Lâm lại tới đây ăn cơm.
“Mạn Mạn, sao vậy?” Lâm Mạch Mạch thấy đột nhiên Lê Hiểu Mạn không lên tiếng, cô ấy nhìn theo tầm mắt của cô, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556599/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.