Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đang bận rộn ở phòng bếp, mẹ Trương nhìn thấy Lê Hiểu Mạn đi vào có chút ngạc nhiên: “Thiếu phu nhân, sao cô lại tới đây?”
Lê Hiểu Mạn nhìn mẹ Trương nở nụ cười, nhẹ nhàng nói: “Mẹ Trương, tôi tới giúp bà.”
Mẹ Trương nhìn cô, thấy nửa má trái cô sưng đỏ, thở dài đau lòng nói: “Thiếu phu nhân, cô lại phải chịu ủy khuất rồi, haiz, không biết thiếu gia và phu nhân nghĩ gì nữa, sao cứ không thấy điểm tốt của cô chứ? Cô nhanh đi cầm túi nước đá đắp lên má đi, nơi này của tôi không cần cô giúp đỡ.”
Lê Hiểu Mạn cười nhìn mẹ Trương đang chuẩn bị rửa rau: “Mẹ Trương, tôi không sao, tôi ở đây giúp bà, thuận tiện học tập tay nghề nấu ăn của bà.”
Mẹ Trương nghe cô nói vậy cũng không cự tuyệt cô giúp đỡ nữa.
Nấu cơm xong, Lê Hiểu Mạn giúp mẹ Trương bày đồ ăn lên bàn ăn bằng cẩm thạch, Hoắc Nghiệp Hoằng và Hoắc Vân Hy từ trên lầu đi xuống, sắc mặt hai người cực kì khó coi.
Đặc biệt là Hoắc Vân Hy, sắc mặt lạnh lẽo như bao phủ một tầng băng, ánh mắt nhìn Lê Hiểu Mạn sắc như kiếm, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô.
Nhận ra ánh mắt sắc bén của anh ta, Lê Hiểu Mạn nhíu mày làm như không thấy
Ánh mắt Hoắc Nghiệp Hoằng nhìn khuôn mặt Lê Hiểu Mạn, thấy khuôn mặt trắng nõn của cô sưng đỏ, dấu tay rõ rệt rõ ràng bị ăn tát.
Ông kéo Lê Hiểu Mạn lại ngồi xuống hỏi: “Mạn Mạn, mặt cháu làm sao vậy? Ai đánh cháu?”
Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556586/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.