Sau đó bước đi, ta nhìn ba người bọn họ còn đứng yên ở đấy, không khỏi nhướng cao lông mày, cất giọng nói.
"Còn không mau dẫn đường?"
Nữ nhân kia một tay che khóe miệng, khẽ cười ra tiếng, xinh đẹp bảo rằng.
"Tướng quân sao lại có thể vào cung với bộ dạng như thế chứ?"
Ta trông xuống y phục của mình, chỉ là một màu tử y bình thường, rộng thùng thình, có gì không được?
"Tướng quân, trước thay y phục, sau nô tì lập tức đưa người tiến cung."
Nàng ta chậm rãi tiến đến, đặt vào tay ta một bọc vải lụa cao quý, ta mở ra, nhìn xấp vải Cẩm Vân ở bên trong, nhìn dung nhan xinh đẹp như lan thảo kia, không nói gì chỉ lặng lẽ đi sang căn phòng trống bên cạnh, chậm rãi thay y phục.
Đến khi ta bước tới trước mặt bọn họ, ta nhìn dung nhan xinh đẹp của nữ nhân kia, đáy mắt khóe môi vốn một dạng ôn nhu như búp bê gỗ, lại hiện lên vẻ kinh diễm vô cùng, nhưng rất nhanh lại biến mất.
Ta vỗ vỗ tay áo màu lam thêu hoa tử đằng bằng chỉ bạc cao quý, chắp hai tay ra phía sau, nhìn bọn họ, khẽ nhướng chân mày mà hỏi.
"Bây giờ đã có thể rời đi được hay chưa?"
"Tất nhiên rồi, Tướng Quân, mời."
Nữ nhân cười xinh đẹp, cung kính dẫn đường.
Bọn họ đem ta nhét vào xe ngựa nhỏ, một đường dài tiến đến hoàng cung rộng lớn.
Cả một quãng đường, ta chỉ bình thản ngồi yên trên xe ngựa, hai mắt nhắm lại dưỡng thần.
Đến khi xe ngựa ngưng lay động, rèm lụa có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sach-niem-duong-le/468374/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.