Ngày hôm đó Tần Hoán dẫn y đi rất nhiều nơi. Đến công viên chơi trò tốc độ cao, cùng nhau xếp hàng chờ mua trà sữa, rồi cùng ăn thịt nướng trong chợ đêm, Giang Phù như một đứa nhỏ chưa được ra đường bao giờ, cái này cũng muốn ăn cái kia cũng phải ngắm, cái nào cũng lôi kéo Tần Hoán đi cùng. Thế nhưng trong lòng y cũng có tính toán, y cố tình dùng nụ cười khờ khạo ngọt ngào của mình cùng mấy hành động ngây ngô trẻ con hòng lấp liếm hành vi ích kỷ của mình ban sáng, có lẽ Tần Hoán nhìn ra được, hoặc cũng có thể không, nhưng tóm lại Tần Hoán vẫn chiều lòng y mà làm theo tất cả.
Tần Hoán từ lâu đã biết rõ nhân gian là cái dạng gì. Đối với hắn mà nói, cho dù thế giới này quả thật có rất nhiều thứ đồ chơi lạ lùng thú vị, nó vẫn không đáng để hắn phải lưu luyến. Người phàm là một sinh vật yếu đuối, những thứ mà bọn họ tạo ra đều là ảo ảnh, chỉ cần trong lồng ngực còn có một trái tim đang đập, đã định trước sẽ phải mục nát.
Thế nhưng Giang Phù lại không như thế. Giang Phù chỉ là một con hồ ly nhỏ tuổi mà thôi, hóa thành người cùng lắm mới có vài năm, lạc ở cái chốn phồn hoa này, có bị dụ đến lóa mắt loạn bước chân cũng là chuyện rất bình thường. Thậm chí, Tần Hoán còn hi vọng y có thể trải nghiệm nhiều hơn một chút, để mà có chút hiểu biết đây đó, dù sao cũng tốt hơn hai mươi năm kia, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sach-huong-dan-danh-cho-ho-ly-tinh-lac-duong/1136662/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.