Cứ chạy mãi như vậy, xe cũng sẽ cạn xăng. Hơn nữa chỉ còn khoảng một giờ đồng hồ nữa là đến lúc tan tầm. 
Lúc này, tiếng còi xe cảnh sát vang lên bên tai họ. 
Hi vọng bắt đầu tràn ngập trên khuôn mặt các hành khách. 
Cửa kính trên xe cảnh sát được hạ xuống, một cái loa ló ra: "Tài xế, bây giờ anh hãy đi theo xe của chúng tôi. Chúng tôi sẽ đưa anh đến một nơi trống trải." 
Có lẽ sự xuất hiện của cảnh sát khiến lái xe cảm thấy an toàn hơn, anh ta cũng bình tĩnh hơn trước. 
Xe được đưa đến một sân thể dục. 
Nơi đó đã có xe của FBI chờ sẵn, Johnny đang tựa vào cửa xe nhìn họ đến gần. 
Hawkins vội vàng gọi điện thoại cho anh ta. 
"Ha, Hawkins! Tôi biết cậu cần sự giúp đỡ của tôi, nhưng hiện giờ tôi đang phải xử lý một vụ rất phiền phức.........." 
"Cho tôi biết bom được cài ở bị trí nào, tôi đang ở trên chiếc xe này." 
"A, damn! Cậu đang ở trên đó! Nơi này là Afghanistan hay là Baghdad!" Johnny buồn bực. 
Chiếc xe chạy từng vòng từng vòng quanh sân thể dục, lái xe không ngừng chú ý đèn báo xăng. 
Cảnh sát đang triển khai biện pháp của họ, họ tìm được một chiếc xe buýt khác, chạy cùng tốc độ với chiếc xe có bom, bắc một tấm ván gỗ vắt ngang hai chiếc xe, chuyển từng hành khách từ bên này sang bên kia. Cuối cùng, chỉ còn Hawkins và lái xe ở trên xe. 
"Này, anh bạn, anh còn ở trên xe làm gì.........." Lái xe có vẻ căng thẳng. 
Lúc này, di động của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sach-dan-tinh-anh/1305175/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.