Trần Chi Thành có chút không thể lý giải tình huống trước mắt, kinh ngạc nói: “Tôi là bạn của cô ấy. Anh là?”
Lục Xuyên ôm khư khư thắt lưng Kim Hạ, khóe miệng cười, nhìn chằm chằm Trần Chi Thành ánh mắt lại lạnh lẽo: “Tôi là bạn trai cô ấy.” Anh nhớ rõngười này, chẳng phải là người ở nhà ga lần trước, người cô thích.
Bạn bè, bạn trai, cùng lắm chỉ khác nhau một chữ, quan hệ lại cách nhau rất lớn, Trần Chi Thành sửng sốt, hơi cúi đầu: “Xin chào.”
Kim Hạ giãy Lục Xuyên ra, giải thích với Trần Chi Thành: “Không có, anh takhông phải là bạn trai mình, cậu đừng nghe anh ta nói bừa.”
Trần Chi Thành lại sửng sốt, nửa tin nửa ngờ hơi cúi đầu, không rõ hai người trước mắt rốt cuộc gọi lá cái gì nữa.
Lục Xuyên thấy cô vội vã làm sáng tỏ, sắc mặt nhất thời trầm xuống, dùngsức cầm cổ tay mảnh khảnh của cô, kéo cô về phía mình, ôn nhu cười: “Hả? Anh không phải bạn trai em? Vậy chúng ta mỗi ngày ngủ chung một chỗtính là cái gì?”
Trần Chi Thành nghe vậy cứng người mộtlát, một nơi nào đó ở ngực, bắt đầu khó chịu. Anh chỉ biết cô có bạntrai, lại không nghĩ đến đã tiến triển đến mức sống chung.
Kim Hạ không nghĩ đến anh lại ở trước mặt người ngoài nói ra nhưng lời này, hơi giận kéo tay của anh ra: “Chúng ta đã chia tay được không?”
Lục Xuyên ngoảnh mặt làm ngơ với lời nói của cô, ngược lại sắc bén nhìnchằm chằm Trần Chi Thành, tất nhiên cũng không bỏ qua trên mặt anh tachợt lóe qua cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-yeu-ngot-ngao/251957/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.