Kim Hạ nhận điện thoại: “Vâng? Là tôi. Anh đã đến cổng tòa nhà? Vâng, anh nhấn 1901, tôi mở cửa cho anh. Vâng, bái bai.”
Lục Xuyên mắt lạnh nhìn chằm chằm cô, Kim Hạ cắt di động, giải thích: “Tôitìm người chuyển nhà, tối hôm nay liền chuyển đi, anh muốn kết hôn, haichúng ta lại tiếp tục ở chung không thích hợp. Về phía ba tôi tôi sẽ mau chóng tìm phòng tốt để bọn họ chuyển ra ngoài, đến lúc đó trả lại chìakhóa cho anh.”
Lục Xuyên trong lòng cười lạnh, nhe răngcười, cười nhạo, thì ra cô đã quyết định chuyển đi, căn bản không địnhtrưng cầu ý kiến của anh, chẳng qua thông báo với anh một tiếng. Một khi đã như vậy, vậy anh giữ cô lại làm gì? Phải đi thì đi, anh còn khôngtin rời cô, trái đất sẽ ngừng quay!
Kim Hạ nghe thấy chuông cửa vang, đứng dậy đi mở cổng cho sư phó ở dưới lầu, Lục Xuyên từ lúcđó trở đi, cũng không thấy nhúc nhích qua, chưa nói một câu, giống nhưmột pho tượng trang nghiêm, ngay cả quần áo trong nếp gấp đều mang theosức dãn cùng phẫn nộ.
Anh nghe thấy sư phó vào cửa, manghành lý của cô từng bao từng bao chuyển ra ngoài, nghe thấy bước châncủa cô, nhẹ nhàng chậm rãi đi đến, đặt chìa khóa phòng trước mặt anh,nghe thấy thanh âm của cô, giống như nước suối róc rách trong núi rừng,nói cho anh trong tủ lạnh có gì, thuốc viêm dạ dày để ở đâu, âu phục còn chưa giặc phải nhớ cầm theo…
Anh nghe cô nói rất nhiều, cuối cùng cô nhẹ giọng nói cám ơn, tiếp theo bước chân rời xa, răng rắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-yeu-ngot-ngao/251955/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.