Kim Hạ nhìn anh, vẫn trầm mặc, ánh mắt của LụcXuyên và cô giằng co sau một lúc lâu, bại trận. Anh buông cánh tay nângcằm cô, cái trán nhẹ nhàng chạm vào của cô, khẽ thở dài một cái: “Vì sao không chịu nói cho tôi biết? Chẳng lẽ em không tức giận, không muốn tôi giúp em mở miệng mắng họ sao?”
Kim Hạ chậm rãi lắc đầu,tay phủ lên trước ngực anh, thắt lưng vẫn bị anh giữ chặt: “Tôi khôngphải không tức giận, chỉ là càng lo lắng báo thù sau này, bọn họ trả đũa người thân của tôi, vậy nên làm cái gì bây giờ.” Huống chi, người xưacó câu: rồng mạnh khó áp chế rắn đầu xỏ, Lục Xuyên mặc dù ở thủ đô cótrọng lượng, nhưng đây là một thị trấn ở Sơn Tây, anh chưa chắc có biệnpháp.
Lục Xuyên để ý cô nói bọn họ, xem ra bắt nạt cô làngười ngoài, lại không chỉ một người. Nếu cô băn khoăn như vậy, chínhmình nếu muốn khuyên cô nói ra tình hình thực tế, nhất định phải giatăng lợi thế. Nhẹ nhàng cọ cọ cái trán cô, anh ôn nhu nói: “Tôi đã vì em xuất đầu, sẽ không lưu lại hậu hoạn cho em. Bất quá nếu em thật sự lolắng, có thể mang theo người nhà đến Bắc Kinh sống, tôi có phòng trống.”
Kim Hạ ngoài ý muốn giương mắt, đầu hơi lui ra sau chút, chăm chăm nhìnthẳng Lục Xuyên, sau một lúc lâu nói không ra lời. Anh, nguyện ý cho cônhà ở? Nếu thật có thể mang theo bà nội cùng ba ba rời khỏi địa phươngquỷ quái này, cho dù phải dựa vào người đàn ông trước mặt này, cô cũngchỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-yeu-ngot-ngao/251949/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.