Tầm 5 giờ chiều thì Hân Nghi cũng tan ca,bây giờ cô đã có chồng,có gia đình rồi.
Mọi thứ nhanh thật đấy,bây giờ cô không thể về nhà mẹ đẻ thường xuyên được nữa,con gái khi lấy chồng nó giống như là bát nước đổ đi mà...
Hân Nghi về nhà thì thấy người làm đang chuẩn bị bữa tối, giờ này thì Chí Đình vẫn chưa về nhà..
Sau đó thì cô liền đi vào trong tâm rửa cho sạch sẽ,cả ngày đi làm cũng khiến cho cô mệt mỏi rồi.
Khi mà cô bước xuống cầu thang thì thấy bác quản gia đang nói chuyện với người làm,cô cũng vui vẻ chào hỏi ông ấy một tiếng. Dù sao thì bác ấy cũng đáng tuổi ba của cô.
“ Dạ chào bác..”
“ Ừm,phu nhân. “..
“ Bác gọi cháu là Hân Nghi cũng được..”
“ Như vậy không đúng đâu.”
“ Không sao đâu bác.”
“ À mọi người đang làm cơm à! Để cháu phụ họ một tay. “
Hà Đông cảm thấy phu nhân rất tháo vác thì phải, chuyện gì cũng có thể làm được.Vừa đi làm và vừa có thể lo chuyện bếp nút..
Một lát sau thì Chí Đình cũng trở về,anh liền lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm..
“ Ngày mai em về nhà chính với tôi..”
“ Vâng. “
“ Anh ăn món này đi,lúc trước anh rất thích”
“ Được rồi,em cũng ăn đi.”
“ Ừm “
Bữa cơm nó vẫn diễn ra lạnh lẽo như thế đấy. Hân Nghi vừa ăn vừa buồn ở trong lòng.
Ăn xong thì mỗi người một nơi,Chí Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-xuan-ben-nhau/3550543/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.