- Đi rồi, giờ đến thời gian riêng của chúng ta.
Nghe lời nói của anh, Tiên Âm cũng mở miệng hưởng ứng, không quên vặn vẹo eo nhỏ:
- Dạ, cho em.
Từ lúc bà quản gia bước vào phòng, dù cô đang cực kì sung sướng nhưng vẫn không dám phát ra một âm thanh “lạ” nào cả vì sợ bị nghi ngờ. Giờ được giải phóng, cô không khỏi lớn giọng rên la, đồng thời cũng cả gan yêu cầu càng nhiều khoái cảm để giải thoát khỏi cảm giác bức bối này.
Anh không nói gì, nhưng phần thân dưới lại cố tình dùng sức. Hạ thân Tiên Âm đã sớm hóa thành một bãi lầy lội vì chịu kích thích lén lút từ nãy đến giờ. Hoa huyệt nhỏ nhắn không ngừng phun ra nước, tưới lên nam căn thô to, sau mỗi cú va chạm thì lại có tiếng nước vang lên, vô cùng gợi dục.
Nhưng hình như vẫn chưa thõa mãn với biểu hiện của cô, anh bắt đầu sử dụng kĩ xảo, mỗi lần quy đầu chạm đến hoa tâm đều ác ý xoay chuyển vài cái, nhẹ nhàng ma sát bên trong, khiến thân thể nhỏ nhắn càng thêm vô lực, chỉ có thể tựa người vào bức tường phòng tắm, miệng không ngừng rên rỉ. Lối mòn chật hẹp càng lúc càng co rút, cắn lấy vật cứng rắn chặt chẽ không buông tha.
- Dạ, em không được.
Tiên Âm híp mắt lại, bàn tay nhỏ nhắn cũng nắm chặt, giọng nói càng thêm vài phần yêu kiều. Anh dùng toàn bộ sức lực đâm vào trong như muốn phá hỏng cô, khiến thân thể mẫn cảm không thể chịu nổi, bắt đầu run rẩy đạt đến cao trào.
Ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-vong-du/1531488/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.