Nhanh như chớp, Ám đã kéo chiếc quần lót màu hồng quyến rũ trên người cô xuống, hơi thở bỗng trở nên dồn dập. Dưới ánh sáng mặt trời, khu vực bí ẩn của cô cứ hiện lên mồn một trước mắt anh.
Xung quanh khe suối nhỏ đang có một dòng nước chảy róc rách, hai bờ cỏ đã được dọn dẹp thẳng lối ngay hàng. Hai cánh hoa nhỏ hồng hào dưới cái nhìn như thiêu đốt của anh thì càng đóng mở nhanh chóng, khiến dòng nước bên trong càng tuôn trào dữ dội. Trong mắt Ám Dạ bỗng lóe lên một chút si mê:
- Em thật đẹp.
Tiên Âm bị cái nhìn của anh làm xấu hổ, yếu ớt phản kháng:
- Anh đừng nhìn nữa mà.
Càng hoan ái với nhau nhiều lần, cô càng phát hiện ra anh cũng có lắm tật xấu. Chẳng hạn như mỗi lần làm tình, anh đều thích nhìn tiểu huyệt, khiến cô vừa quẫn bách lại hưng phấn. Không hiểu sao, dù chuyện không nên làm cũng đã làm rồi, nhưng mỗi lần bị anh nhìn như vậy, cô vẫn cảm thấy rất thẹn thùng.
Đến lúc cô vừa nhìn anh thì phát hiện anh cũng đã lõa thể. Vật to lớn đang cương cứng, trên mình hiện lên những đường tím xanh hết sức đáng sợ. Đối với nó, Tiên Âm vừa yêu lại vừa hận. Kích thước khổng lồ của vật nọ lần nào cũng khiến cô sung sướng đến phát thét và cũng là “hung khí” tra tấn cô vài tiếng đồng hồ, khiến cô phải khóc lóc cầu xin.
Do lúc nãy đã trêu đùa cô được một lúc, nên anh cũng không cần thực hiện bước dạo đầu như mọi lần mà trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-vong-du/1531480/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.