Tắm rửa xong, Tiên Âm cũng không vội đăng nhập lại vào trò chơi mà đi ra vườn hoa, dạo một vòng. Dù rằng trò chơi đó quả thật rất hợp ý cô, nhưng cô cũng không thể lúc nào cũng ngâm mình bên trong được. Cuộc sống mà, phải cân bằng giữa thực và ảo chứ.
Cô ngẫm lại thời khóa biểu, buổi chiều nay không có tiết. Vậy là cô nở nụ cười tươi, tay cầm trên giá một cuốn tiểu thuyết ngôn tình rồi ngồi lên chiếc xích đu tao nhã sơn màu trắng. Chân cô nhún nhẹ, đưa chiếc xích đu, vừa đọc vừa hát khe khẽ. Chẳng bao lâu, cô đã nhập tâm đến nỗi không hay biết mọi chuyện xung quanh.
Giữa khu vườn vắng lặng, những ngọn cỏ cảnh hoa thi nhau khoe sắc, phô ra vẻ đẹp rực rỡ nhất. Nhưng tất cả chúng đều chỉ là nền cho người con gái khi suy tư, khi rạng rỡ trên chiếc xích đu kia. Một cơn gió nhẹ lướt qua gương mặt tinh tế của cô gái ấy, rồi ngẫu hứng nâng làn tóc mềm mại, khiến nó như đang trôi bồng bềnh và càng tôn lên những nét sẵn có của chủ nhân. Tiên Âm lúc này đây trông tinh khiết như một tiên nữ lạc xuống chốn nhân trần.
Đúng lúc này, tiếng chuông cửa lại vang lên, xé tan bầu không khí tĩnh mịch: “Bính bong”.
Tiên Âm hơi kinh ngạc, dời mắt khỏi cuốn sách, không khỏi đoán xem rốt cuộc là ai mà lại đến nhà cô vào khoảng thời gian này – đặc biệt là khi ba mẹ cô đi vắng?
Cô cũng không vội đi mở cửa cho khách, vì người hầu ở gần đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-vong-du/1531477/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.