Ngự Xuân Hi kinh sợ lùi lại thì đúng lúc Tiêu Ngọc và Lôi Kiều cũng đi đến.
"Xuân Hi..chúng ta đi thôi" - Lôi Kiều nhìn qua cảnh tượng này có chút vấn đề liền cất giọng giải nguy.
"Vâng..em đến ngay" - Ngự Xuân Hi thở phào nhanh chóng đi theo Tiêu Ngọc xuống sảnh nhập tiệc.
Ánh mắt sắc bén của Tống Hinh Duệ liếc qua cô tựa như một con dao bén ngọn, hắn cười lạnh bước đến hai bước đứng đối diện với Lôi Kiều.
"Ngự phu nhân quả là danh bất hư truyền thật sự rất xinh đẹp..làm ta cũng phải ngưỡng mộ" - Hắn chậm rãi phũ xuống hàng lông mi dài, đường nét điển trai quỷ quyệt.
"Cảm ơn lời khen của ngài..thất lễ tôi phải đi rồi"- Cô khẽ nở một nụ cười lạnh lùng khinh miệt, loại người như hắn đúng là không nên nhìn vẻ bề ngoài vàng ngọc đó.
Lôi Kiều không muốn lôi thôi với hắn liền nhanh chân rời đi, xung quanh hầu như đều là người của hắn và Ngự Cẩn Thiên...nồng nặc mùi thuốc súng cứ như sắp chiến tranh vậy.
Ngự Cẩn Thiên bên ngoài đi đến nhìn thấy cô đi đến có chút lo lắng đúng lúc phía sau Tống Hinh Duệ đi theo sau. Hắn nở một nụ cười hóng hách đến mức muốn tẩn hắn một trận tại đó...
"Không sao chứ ?" - Ngự Cẩn Thiên xoa xoa đầu cô dịu dàng nói.
"Vợ của anh thì có thể làm sao được chứ" - Lôi Kiều cười tiếp lời hắn, hai người khoác tay nhau bước vào buổi tiệc.
Nhìn thấy Tống Thất Dư và Triệu Liên Vi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-ngot-ngao/2797268/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.