Đêm khuya đến, bầu trời tĩnh lặng đột nhiên lại mây đen u ám kéo đến. Những hạt mưa nhỏ tí tách đã bắt đầu nhỏ giọt xuống tạo thành cơn mưa...
Lôi Kiều bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài vẻ mặt ngẫm nghĩ hoài nghi. Ngự Cẩn Thiên cuối cùng cũng về đã nhiều ngày như vậy hắn thường xuyên về trễ thế này khiến cô cũng dần quen.
"Em vẫn thức sao ?" - Ngự Cẩn Thiên đi đến cầm lấy cái khăn mà Lôi Kiều đưa chậm rãi hỏi.
"Anh chưa về nhà em không an tâm" - Lôi Kiều thật sự lo âu không thể ngủ được, công việc của hắn bận bịu đến như vậy thậm chí nhìn hắn cũng gầy đi rất nhiều.
"Xin lỗi đã để em lo lắng..dạo gần đây công ty có vài chuyện xảy ra anh phải giải quyết nên quên mất thời gian.." - Ngự Cẩn Thiên dịu dàng an ủi, bàn tay lạnh lẽo to lớn ôm lấy cô như được sưởi ấm.
"Cẩn Thiên..ngoài kinh doanh tài chính ở tập đoàn ra anh còn giấu em làm gì phạm pháp không"- Lôi Kiều đột ngột hỏi khiến hắn khựng lại ngay sau đó dù đã quay mặt đi nhưng cô vẫn không giấu nỗi sự phán đoán nghi hoặc của mình.
"Sao có thể chứ...chúng ta sắp có con anh sẽ không làm gì khiến em và con phiền muộn đâu..hãy an tâm nhé" - Giọng nói khàn đặc dịu dàng của hắn đã làm cô hoàn toàn yếu lòng tin rằng đó là sự thật.
Ngự Cẩn Thiên ánh mắt u ám dường như toan tính gì đó nhưng lại ôm lấy Lôi Kiều trong tay khiến hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-ngot-ngao/2797260/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.