Cô thật sự không biết anh là ai, cô cũng chẳng biết anh đến từ đâu. Cô chỉ biết anh là kẻ ngày đêm cùng cô triền miên.
Cởi bỏ chiếc quần nhỏ xám tro cuối cùng trên cơ thể hoàn mĩ của người đàn ông kia ra, ngay lập một vật nam tính bành trướng chạm vào lòng bàn tay Mộc Nhiên.
Cô bị dọa đến khiếp vía mà rụt tay về, cô muốn chạy khỏi nơi này. Cô không muốn thấy người đàn ông này nữa.
Mộc Nhiên lần nữa lại khóc nất lên, tiếng khóc ngày một to hơn rồi lọt hẳn vào tầm tai của người đàn ông kia, anh lần nữa xiết chặt lấy cổ tay Mộc Nhiên cường bạo trực tiếp đặt lên trên mệnh căn của mình, trầm giọng.
"Nín ngay cho tôi"
"Cô biết tôi chán ghét khi phải thấy những giọt nước mắt của cô lắm không hả?"
"Muốn tự mình làm hay đợi tôi dùng biện pháp mạnh?"
Ngậm chặt miệng, đưa tay quệt đi số nước mắt vẫn còn bám chặt trên mi, hốc mắt đỏ rực, có hơi nước mờ mịt vẫn còn phủ lên đó, cả người căng thẳng mà run lên từng đợt.
Cầm lấy mệnh căn của người đàn ông, Mộc Nhiên bắt đầu mà di chuyển lên xuống, tuy có chút vụn về nhưng cũng đủ khiến cả cơ thể của người đàn ông kia nóng rực lên, anh thở hổn hển, giọng nói ẩn chứa vài phần dục cảm:"Dùng miệng của cô liếm lấy nó đi"
Toàn bộ não bộ của Mộc Nhiên nổ vang ầm ầm, cô lấy một bàn tay khác che đi khuôn mặt của mình, nhỏ giọng nức nở:"Không được..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092535/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.