Ngửa người tựa vào ghế, Thẫm Mộng Quân nheo mắt nhìn Hạ Kiệt Luân:"Tôi nhớ đây đâu phải là lần đầu?"
Hạ Kiệt Luân bỗng đặt quả táo xuống bàn, cậu ra nhanh chân đi đến chỗ của Thẫm Mộng Quân vẻ cười đầy nịnh bợ mà vỗ vỗ vào vai anh:"Ông ấy đóng băng tài khoản của tôi rồi! Cậu nói xem tôi còn cách nào khác nữa sao?"
"Vậy hôm nay cậu đến đây là muốn moi tiền từ chỗ tôi?" Hành động tiếp theo của Thẫm Mộng Quân là hướng cánh tay của mình thẳng ra hướng cửa:"Nếu thật sự cậu có ý định đó thì cửa ở đằng kia"
"Cậu tuyệt tình như thế thật à? Cậu nghĩ lại xem lúc cậu khó khăn ai ở bên cạnh giúp đỡ cậu, lúc cậu áp lực muốn từ bỏ là ai ở bên cạnh cậu an ủi, lúc mà cậu....."
Hạ Kiệt Luân cứ thế bên tai Thẫm Mộng Quân lãi nhãi. Khiến cho Thẫm Mộng Quân cũng lắc đầu đầy bất lực mà mở miệng cắt ngang:"Muốn bao nhiêu...."
Hạ Kiệt Luân hớn hở như được mùa, cậu ta liền ôm má Thẫm Mộng Quân mà hun một cái "chạch". Quá đổi bất ngờ Thẫm Mộng Quân liền đẩy người cậu ta ra, ngay lập tức dùng tay cố lau đi chỗ Hạ Kiệt Luân vừa chạm vào.
Bị đẩy, Hạ Kiệt Luân cũng không quá đỗi lấy làm bất ngờ cậu ta đứng bên cạnh Thẫm Mộng Quân trả lời:"Tôi biết cậu sẽ không bỏ mặc tôi mà"
"Cậu bớt đi, cần bao nhiêu" Thẫm Mộng Quân cau mày.
"Hai triệu tệ" Hạ Kiệt Luân thành khẩn.
"Cậu xem tôi là cái máy in
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092477/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.