Tiếng ồn của máy sấy tóc, làm cho Mộc Nhiên vừa thiếp đi đã giật mình tỉnh giấc. Cô ngửi ngửi mùi hương bên cạnh mình, mùi này nồng, Mộc Nhiên không chịu được mà khịt khịt mũi.
Vô tình tiếng khịt mũi vừa rồi lại lọt thõm vào tai của Thẫm Mộng Quân, thoáng chóc anh dừng lại động tác sấy tóc của mình mà trầm ngâm nghĩ gì đó một lúc, rồi sau đó mới tiếp tục sấy cho xong mái tóc ướt của mình.
Còn phần Mộc Nhiên tuy cô có khó chịu thật nhưng tuyệt nhiên không có thái độ biểu tình hay chống đối mà chỉ lẳng lặng tự đưa tay bịt chặt lấy mũi mình lại mà tiếp tục nhắm mắt.
Một khoảng thời gian chỉ có mỗi tiếng mấy sấy tóc lại trôi qua, cuối cùng nó cũng biến mất, tuy nhiên bấy giờ Mộc Nhiên lại đồng cảm nhận được ở eo mình có một vòng tay vắt ngang. Ngay lập tức cô muốn nhích người ra xa nhưng lại bị cánh tay ấy khống chế, khoảng cách ngày càng một gần hơn, hơi ấm tỏa ra Mộc Nhiên cả người nóng ran mặt mày đỏ bừng lòng đầy cảm giác bất an. Cứ như thế mà trong vòng tay của Thẫm Mộng Quân cô cố ra sức vẫy vùng.
"Nằm yên để tôi ôm một lát!" Mi mắt khép hờ Thẫm Mộng Quân vùi đầu vào gáy của Mộc Nhiên cọ cọ mà thì thầm.
Mộc Nhiên choáng váng, vành tai u u đến nhiễu loạn thông tin. Cô như sợ mình vừa nghe nhầm mà ra sức cựa quậy ngày càng lớn hơn, cô cố tách bàn tay lớn của Thẫm Mộng Quân ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092471/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.