Nhìn thấy Mộc Nhiên đã cầm lấy tấm thẻ bà Thẫm liền thấy vui ở trong lòng. Vuốt nhẹ mái tóc sau gáy của Mộc Nhiên, bà Thẫm dịu giọng:"Mộng Quân con đưa tiểu Nhiên vào trong ăn sáng rồi hẳn đi"
Mộc Nhiên dường như nhớ ra gì đó mà quay sang bà Thẫm vội cắt ngang ý định:"Bác, con có thể tự ăn, cũng có thể tự đi đến trường được. Còn anh ấy hay là thôi đi, anh ấy còn bận rất nhiều việc, chỉ là đến trường thôi mà không cần phiền phức vậy đâu ạ!"
"Sao lại gọi phiền phức được! Đó không phải là điều mà thằng bé nên làm sao?" Quay sang Thẫm Mộng Quân bà Thẫm gằng giọng:"Mẹ nói có phải không? Hay con cũng thấy phiền như lời con bé nói?"
Thẫm Mộng Quân mỉm cười nhìn mẹ mình:"Mẹ nói phải ạ!" Xoay sang Mộc Nhiên anh vuốt nhẹ mái tóc cô:"Đối với những việc liên quan đến em ấy đều không phiền!"
Nói rồi Thẫm Mộng Quân đứng lên, người hơi cúi anh đỡ Mộc Nhiên ý muốn cô đứng lên cùng mình. Mộc Nhiên cũng liền bám vào người của Thẫm Mộng Quân mà đứng lên, nhưng cô cũng không quên ngoái đầu lại vị trí bà Thẫm đang ngồi:"Bác vào dùng bữa luôn với chúng con chứ ạ?"
Bà Thẫm mỉm cười mà quơ tay:"Không! Hai con cứ dùng bữa trước đi, bác còn sắp xếp lại ít đồ nữa, khi nào đói bác ăn sau"
Ôm lấy bã vai của Mộc Nhiên, Thẫm Mộng Quân xiết nhẹ, cong môi nói với mẹ mình:"Vâng"
Di chuyển bàn tay xuống bàn tay nhỏ của Mộc Nhiên, Thẫm Mộng Quân nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092451/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.