Quay sang Doanh Doanh, Mộc Nhiên có chút hấp tấp:"Cho chị mượn điện thoại một chút nhé!"
Chưa kịp để Doanh Doanh đồng ý, Mộc Nhiên đã cầm lấy điện thoại của cô bé mà đi ra khỏi lớp học đến thẳng nhà vệ sinh, Doanh Doanh có chút ngơ ngác mà lầm bầm:"Không phải đó chứ? Rõ ràng giàu như thế đến một chiếc điện thoại cũng không có!"
Vào nhà vệ sinh Mộc Nhiên còn cẩn thận nhìn xem ở xung quanh một lượt thử có ai không, sau đó mới cẩn thận khóa trái cửa, cô gọi một cuộc điện thoại về nhà trước để tìm số của Thẫm Mộng Quân, được quả gia Thiệu tận tình cho hay, Mộc Nhiên liền lấy giấy bút ra ghi lại, tắt máy cô liền bấm dãy số của Thẫm Mộng Quân gọi đi.
Chiếc xe vẫn còn đang lăn bánh trên đường, ngồi trong xe Thẫm Mộng Quân không mấy biểu cảm, chợt tiếng chuông điện thoại vang lên.
Nhìn dòng số lạ lẫm Thẫm Mộng Quân không chút do dự mà tắt máy.
Tiếng chuông lại vang lên lần thứ hai, lần nữa Thẫm Mộng Quân vẫn tắt máy.
Lại tiếp tục đến lần thứ ba, Thẫm Mộng Quân vẫn không có ý định sẽ nghe.
Cho đến lần thứ mười, vì quá ồn ào mà anh phải bắt máy, nhưng giọng điệu lại hết sức lạnh lẽo khó chịu:"Là ai?"
Mộc Nhiên cũng nhận ra được giọng điệu của Thẫm Mộng Quân mà lên tiếng:"Là tôi...." Mộc Nhiên!
"Điện thoại em đâu mà....." Chưa kịp suy nghĩ đầu môi đã thốt ra lời, nhưng rồi lại chợt nhận ra rằng cô không có điện thoại mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092420/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.