Mộc Nhiên càng ngơ ngác hơn mà nhìn sang Thẫm Mộng Quân, hai người họ quen nhau sao?
Hạ Kiệt Luân tự nhiên kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Thẫm Mộng Quân bỡn cợt:“Thấy bạn bè nên đến hỏi thăm chút thôi mà!”
Nói rồi Hạ Kiệt Luân liền nhìn sang Mộc Nhiên thấy cô vẫn còn đang đứng, cậu nhìn cô, tay bá qua vai Thẫm Mộng Quân khá thân thiết mà lên tiếng:“Em ngồi đi, cứ tự nhiên người trong nhà hết cả ấy mà!”
Nhìn thấy Mộc Nhiên đã ngồi xuống, Thẫm Mộng Quân cũng liền ghét bỏ mà hất tay Hạ Kiệt Luân ra khỏi người mình, đẩy ghế đứng lên anh đi qua bên cạnh Mộc Nhiên ngồi xuống, tay còn vòng ôm lấy eo cô:“Cậu ấy là Hạ Kiệt Luân bạn của anh, chắc em cũng biết cậu ấy rồi chứ?”
Mộc Nhiên gật đầu, Thẫm Mộng Quân xoa lấy đầu cô cong nhẹ khóe môi đắc ý mà nhìn sang Hạ Kiệt Luân:“Chào hỏi xong rồi cậu có thể về bàn của mình được rồi chứ!”
“Cậu giữ vợ kĩ như thế làm gì chứ? Nói chuyện với nhau chút thôi mà!”
Cau mày Thẫm Mộng Quân thẳng lời:“Người như cậu không nên tiếp xúc nhiều thì hơn!”
“Này cậu có thái độ gì thế hả?”
“Thái độ như cậu nói đó! Xong rồi thì về chỗ của cậu nhanh đi!”
Mộc Nhiên ngồi bên cạnh nghe cuộc đấu khẩu của Thẫm Mộng Quân và Hạ Kiệt Luân thì bỗng nhiên bật cười, lập tức bốn ánh mắt quay qua nhìn cô, Mộc Nhiên không tránh khỏi ngượng mà đưa tay lên che miệng mình lại cố nén đi nụ cười vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092378/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.