Đợi Mộc Nhiên gật đầu rồi, Thẫm Mộng Quân mới chịu rời đi, trước khi đi còn không quên chạm nhẹ môi mình vào môi cô an ủi cho sự rời đi trong chóc lát của mình.
Vừa từ ngoài phòng bưng chậu nước quay trở lại nhà vệ sinh Thẫm Mộng Quân đã ngay lập tức nhíu mày khi thấy Mộc Nhiên đã cởi bỏ hết tất cả quần áo trên người của cô ra, một chút vải vốc cũng chẳng còn vướng víu mà ngồi ngay ngắn trên bồn rửa tay chờ anh, thấy anh đi vào cô liền dùng đôi mắt trong veo gợi tình mà nũng nịu:“Ông xã…!”
Yết hầu không ngừng di chuyển, đầu óc bỗng nhiên bị Mộc Nhiên đánh úp mà trống lỏng chẳng thể nghĩ, không lẽ cô lại muốn quyến rũ anh nữa sao?
Nhanh chân Thẫm Mộng Quân đi đến chỗ Mộc Nhiên, đặt chậu nước an toàn ở một bên anh cố kiềm nén thân thể mình, tuyệt đối dặn mình không được vồ lấy cô, điều này vô tình lại khiến cho mong đợi của ai đó bị dập tắt mà khó chịu nhưng lại chẳng thể nói ra.
Thẫm Mộng Quân không nghĩ nhiều mà liền vươn tay lấy chiếc khăn tắm bên cạnh choàng qua vai cô lo lắng:“Coi chừng bị cảm! Sao em lại cởi hết quần áo ra thế này?”
“Ông xã anh chê em rồi sao?” Mộc Nhiên có chút ức uất trong lòng mà nói.
Rõ ràng mấy ngày trước dù cho cô có không muốn đến thế nào đi chăng nữa, Thẫm Mộng Quân đều cũng sẽ vì cô mà động tình vào sáng sớm, hôm nay cởi cả đồ áo dâng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092348/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.