Đợi đến khi Thẫm Mộng Quân thật sự đã ngồi sofa rồi thì Mộc Nhiên mới đi đến bên giường khuôn mặt lạnh tanh đập đập vào người Doanh Doanh:“Dậy đi!”
Vì tác dụng của thuốc hôm qua quá mạnh, Doanh Doanh đầu óc vẫn còn có chút lân lân mà mở mắt, nhìn thấy Mộc Nhiên ở đây cô ta cũng chẳng quá ngạc nhiên vì lòng luôn đinh ninh là Mộc Nhiên theo sắp xếp của cô ta đến đây bắt gian, giả vờ như chẳng biết chuyện gì cô ta từ từ ngồi dậy:“Chị Nhiên?”
Khóe môi cong lên cô ta muốn tìm Thẫm Mộng Quân mà đổ lỗi nhưng chưa gì đã nghe Mộc Nhiên lên tiếng:“Mộng Quân đang ngồi ở sofa, em mặc quần áo vào trước đi rồi ra đây chúng ta nói chuyện!”
Doanh Doanh sắp chết đến nơi cũng chẳng biết được bản thân mình đang bị gài mà còn cố tỏ ra uất ức trước mặt Mộc Nhiên:“Anh Thẫm sao?”
“Tối qua đã làm ra những chuyện gì mà em cũng không nhớ à?”
“Chị Nhiên, chị hiểu lầm rồi nghe em giải thích đi được không?”
“Mặc đồ vào đi, ba mặt một lời rồi chúng ta nói chuyện!”
Mộc Nhiên nói rồi liền đi ra ngoài.
Doanh Doanh đến một chút gì cũng không biết mà còn đắc ý cong lên khóe môi đầy gian trá.
Thay lấy một bộ đồ ngủ thật gợi cảm Doanh doanh cố tình đi ra phòng khách, nhưng vừa ra đến nơi mặt mày cô ta liền xụ xuống, khóe môi đến một chút sức để nhếch lên cũng chẳng có.
Không phải Mộc Nhiên đến đây là để bắt gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-tinh-kho-cuong/3092330/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.