Trans: Khánh Khánh
Là người chủ mưu, Thu Tuỳ đã sớm có tính toán trước.
Giây tiếp theo cô hôn vào tai phải của Thẩm Tấn, liền nhanh chóng tách thủ phạm và nạn nhân ra.
Thủ phạm tất nhiên là đôi môi của cô.
Nạn nhân đương nhiên là tai phải của Thẩm Tấn.
Gần như cùng một lúc.
Toàn bộ tòa nhà chìm trong bóng tối, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, bước chân của Thẩm Tấn sớm dừng lại từ lâu, ngay cả tiếng lá xào xạc trong gió chiều ở bên ngoài cũng bị hiệu ứng cách âm tuyệt hảo của cửa kính ngăn cách bên ngoài.
Trong cầu thang, âm thanh duy nhất còn lại là hơi thở đều đều nhợt nhạt của hai người.
Có vẻ như không ai sẵn sàng phá vỡ tình thế mơ hồ vào lúc này.
Thu Tuỳ vẻ mặt bình tĩnh nằm trên lưng Thẩm Tấn, lười biếng tựa cằm lên vai anh, như thể người hôn vừa rồi không phải là cô.
Cô không nói gì, bình tĩnh chờ đợi câu hỏi của Thẩm Tấn.
Sự im lặng kéo dài trong vài giây.
Thu Tuỳ rũ mắt, từ góc nhìn của cô nhìn sang, có thể thấy rõ Thẩm Tấn đang nhắm mắt lại, yết hầu lăn lên xuống, cười khẽ.
Giọng anh khàn khàn, có vẻ phá lệ ái muội lưu luyến trong màn đêm mù mịt.
Thẩm Tấn không chút để ý nhếch môi dưới, như đang giải thích một chuyện cực kỳ bình thường: "Thu Tùy, cô lại hôn tôi."
Thu Tùy chớp chớp mắt, kêu lên một tiếng, sau đó đột nhiên nói: "A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-thu-om-tinh-ha/3464031/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.