Trans: Khánh Khánh
Thu Tuỳ im lặng một lúc, cảm thấy mình đang ở thế khó.
Cô nhìn về phía Thẩm Tấn, nhưng vẫn không nhịn được nói: "Tôi nghĩ anh bây giờ."
Thẩm Tấn: "?"
Thu Tuỳ liếc nhìn khuôn mặt Thẩm Tấn mấy lần, sau đó đưa ra nhận xét thích đáng: "Chắc là càng ngày càng đẹp trai nên mới gặp rắc rối như thế này."
Thẩm Tấn yên tâm nhận lấy, uể oải nói: "Vậy thẩm mỹ của cô khá tốt."
Thu Tuỳ: "..."
Cô cúi đầu thắt dây an toàn, chậm rãi hỏi: "Tôi còn một câu hỏi nữa."
Thẩm Tấn: "Cô nói đi."
Thu Tuỳ nghe có vẻ nghiêm túc: "Nếu tôi chỉ lái xe đến nhà tôi thì phí lái xe có bị giảm không?"
Thẩm Tấn có vẻ sửng sốt trong giây lát, chắc không ngờ cô lại hỏi câu này.
Anh nhướng mày, hàm ý nói: "Không giảm giá, chỉ cần lái xe đến nhà cô là được."
Thẩm Tấn nói xong liền nhắm mắt lại, tựa lưng vào ghế không nói thêm gì nữa.
Thu Tuỳ khởi động xe và rời khỏi gara ngầm.
Bạc Duyệt Loan cách khá xa khu dân cư nơi Thu Tuỳ sống, hai người im lặng suốt dọc đường, có lẽ vì Thẩm Tấn nhắm mắt lại, nhưng Thu Tuỳ không cảm thấy khó xử trong không khí yên tĩnh.
Cho đến khi xe dừng lại trước cổng tiểu khu.
Thẩm Tấn vẫn như cũ nhắm mắt, hơi thở dài dài.
Thu Tuỳ nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào Thẩm Tấn một lúc.
Sau khi gặp lại, Thu Tuỳ không thể đoán được Thẩm Tấn đang nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-thu-om-tinh-ha/3422461/chuong-18.html