Trans: Khánh Khánh
Một lúc sau, cô thấy Thẩm Tấn mặt mày xa cách nhìn cô, nhẹ giọng nói: "Thu Tùy?"
Thu Tuỳ nhất thời không biết Thẩm Tấn đang gọi cô hay đang trò chuyện với người trên điện thoại.
"Cùng chuyến bay với tôi?" Thẩm Tấn nhướng mày, nhàn nhạt liếc nhìn cô: "Khoang hạng nhất?"
Thu Tuỳ: "..."
Xem ra là đang nói chuyện với người đối diện, hơn nữa, người mà họ đang nói đến dường như chính là mình.
Chỉ là, tại sao cô lại không biết khi tới Moscow, mình phải làm thông dịch viên cho Thẩm Tấn?
"Không cần", Thẩm Tấn nói, "Tôi đã gặp người phiên dịch của mình rồi."
Không để Thu Tuỳ suy nghĩ thêm, phía sau vang lên âm thanh sột soạt, hẳn là có người lên máy bay, tiếp viên cúi đầu thúc giục cô lần nữa.
Thu Tuỳ phục hồi lại tinh thần, cầm vé máy bay đi về phía trước.
Cho đến khi cô dừng lại ở ghế ngay bên cạnh Thẩm Tấn, chỉ cách một lối đi nhỏ.
Thu Tuỳ mím môi dưới, cảm thấy bất lực.
Khoang hạng nhất không có nhiều người, hơn một nửa đều là ghế trống, làm sao cô có thể vô tình chọn một chỗ ngồi chỉ cách Thẩm Tấn một lối đi nhỏ.
Thu Tuỳ quay lưng lại với Thẩm Tấn mà thở dài.
Cô cởi túi đựng máy tính và ba lô màu đen ra, lùi về sau vài bước, ngẩng đầu nhìn giá để hành lý 'không thể với tới', sững sờ một hồi lâu.
Thông thường, cô sẽ nhờ một người đàn ông cao lớn hoặc một tiếp viên hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-thu-om-tinh-ha/3421704/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.