Mặt trời đã lên cao tới đầu cành, một chiếc xe ngựa màu đen không nhanh không chậm chạy nhanh ra khỏi cửa thành, dọc theo quan đạo đi về hướng An quốc tự nằm ở ngoại ô phía đông kinh thành.
Gió thu chầm chậm, lay động bức màn khẽ đong đưa, Tống Gia Ninh mềm mại dựa vào mẫu thân, hướng về phía khe hở của mành che ngẩn người. Kiếp trước Quách Kiêu thu xếp điền trang cho nàng cũng nằm ở ngoại ô phía đông, ngày ấy nàng từ trong cung đi ra, xe ngựa chính là đi trên con đường này, đi tới đi lui, xe ngựa rẽ vào con đường đất, đường đất tương đối lắc lư, nàng sơ ý lơ là ăn quả vải, không nghĩ qua là...
Bị nghẹn chết là cảm giác gì?
Tống Gia Ninh run cầm cập, sờ sờ yết hầu, đột nhiên cảm thấy khó chịu, nhịn không được ho khan.
"An An sao vậy con?" Lâm thị cúi đầu, quan tâm hỏi nữ nhi.
Tống Gia Ninh bụm cuống họng nói: "Nương, con khát nước."
Lâm thị cười cười, cầm ấm nước Thanh Hoa đặt ở bên cạnh tủ nhỏ, châm trà cho nữ nhi, trà hoa quế thấm hương, sáu phần đầy.
Tống Gia Ninh ừng ực ừng ực liên tục uống ngay hai chén, cuống họng cuối cùng cũng hết loại cảm giác nghẹn này, uống no, Tống Gia Ninh vụng trộm thở dài. Ở nhà cậu mấy tháng này, nàng luôn không dám ra cửa, sợ gặp phải oan gia kiếp trước, lần này mẫu thân đề nghị đi An quốc tự thắp hương, nàng vẫn không quá cam tâm tình nguyện, nhưng nghĩ lại những gì đã trải qua liền cảm thấy sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-nuoc-huong-troi/1270333/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.