Trần Hiểu Sắt biết cô ta tới tìm hiểu chuyện tố cáo tuyệt không phải làcó ý tốt, liền mời khoảng hai giờ tới quán cà phê lầu mười chín.
Nhìn từ lầu mười chín xuống, thành phố Bắc Kinh vẫn còn giữ lại sự dễchịu sau cơn mưa, có không khí đầu thu. Nhìn Thanh Sơn nơi xa, đồi núichập chùng vô cùng hùng vĩ, Trần Hiểu Sắt thầm thở dài, thật không ngờsẽ phải chiêu đãi cô ta. Lần nào gặp người phụ nữ này cũng mang tới chocô cơn ác mộng.
Chuyên ngành của Tống Ny là giám định thư họa. Mãi cho tới khi tốtnghiệp Trần Hiểu Sắt cũng không hiểu chuyên ngành này dùng để làm gì. Từ tên có thể suy ra đây là một tật xấu của người ta: chuyên ngành tậtxấu. Nói chung là chuyên ngành hợp với người chấp nhận bị ghét. Haingười cùng cấp, không phát triển ra một chút tình hữu nghị nào mà làd'đ'l'q'đ nhìn nhau không vừa mắt. Lúc theo đuổi Tống Á, Trần Hiểu Sắtcũng không thiếu được phải đi đút lót cô ta. Nhưng cô ta căn bản khôngnói chuyện với cô, coi cô thành người vô hình. Trần Hiểu Sắt nhìn khôngquen thái độ công chúa của cô ta, liền không chủ động để ý tới.
Tống Á theo đuổi, Tống Ny bắt đầu chủ động nói chuyện. Câu nói nhiềunhất chính là: "Nhìn dáng vẻ nghèo kiết xác này của cô, sao xứng ở bênanh tôi." Hoặc là: "Cút ngay đi, không được bước vào cửa nhà tôi."
Lúc Tống Á có mặt, hai người còn có thể chung sống hòa bình. Lúc chỉ còn hai cô thì hai người nói qua nói lại, có lần còn suýt chút nữa là đánhnhau. Aiz!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-mau-quan-nhan/768847/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.