Trần Hiểu Sắt chỉnh đốn ổn thỏa, vô cùng vui vẻ vì được ra khỏi cửa, lại bị Liên Hạo Đông giữ chặt trên tường. Anh dùng người mình đè lên ngườicô, nói: "Thật hối hận để em xuống giường."
Người này chính là mặt người dạ thú. sao lại để ý chuyện đó như vậy chứ? Trần Hiểu Sắt vô cùng khinh bỉ anh.
Nói về Liên Hạo Đông, anh ăn trang phục nghiêm túc đúng đó, lông màyxếch lên tới tóc mai, chính khí bao la, khiến người ta tôn sùng nhưthiên sứ, thấy thế nào cũng hẳn là cấm dục. Nhưng cấm dục là quần áo chứ không phải người dưới bộ quần áo kia.
Vậy lần này có bỏ qua cho cô không? Đương nhiên không. Anh hôn đủ mớicho cô xuống lầu, làm hại Trần Hiểu Sắt đi trên đường mà oán giận anh.Bởi vì tất chân bằng lụa xinh đẹp của cô đã bị anh xé rách rồi. Hôn thìhôn đi, tay còn không thành thật, sờ cái gì mà sờ? Không phải chỉ mặcquần chữ T thôi à? Còn có ý kiến lớn như vậy hả?
Quân doanh này nằm ở vùng núi phía tây Bắc Kinh, là vùng đất rất hoangvu. Bước vào vùng cấm quân sự không lâu sẽ nghe thấy tiếng máy mócchuyển động ầm ầm. Cô chưa từng thấy những thứ này, thấy máy bay quân dự chỉ trong TV mới có, dọc theo đường đi kích động líu ra líu ríu khôngthôi. Cô ba la ba la cả đường với Liên Hạo Đông. Thấy Trần Hiểu Sắt rựcrỡ như vậy, Liên Hạo Đông cười ha ha, lắc đầu.
Thật ra thì đây được coi là bí mật quân sự, không thể mang theo ngườinhà. Đây chẳng phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-mau-quan-nhan/768845/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.