Giữa thanh thiên bạch nhật, lại mới hơn tám giờ sáng mà đã trình diễn một màn đặc sắc thế này, không khỏi hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người vây xem.
Trần Hiểu Sắt níu ống quần Liên Hạo Đông khóc hù hụ, diễn y như thật, thỉnh thoảng còn chùi chùi nước mắt sụt sùi nói: "Câu này anh nói có hơn 100 lần rồi, em không tin anh nữa."
Liên Kỳ Sơn đã không thể nén được cơn giận, quát ra lệnh với Liên Hạo Đông và Trần Hiểu Sắt: "Hai anh chị đang giở trò nháo gì đây hả?" Ông cụ tức giận toan bỏ đi.
Đã gần tám giờ, những vị thủ trưởng ở nhiều bộ phận khác đều đã lần lượt đến doanh trại bộ tư lệnh báo cáo, từng chiếc xe quân dụng màu đen nối đuôi nhau theo vào, có rất nhiều người bắt chuyện chào hỏi Liên Kỳ Sơn. Còn có một chiếc xe chủ động dừng lại xem cuộc vui, ngươi ấy chính là bộ trưởng bộ hải quân hậu cần Trương Diệu chú ruột của Trương Thiếu Vân.
Trương Diệu bước xuống xe còn mang theo nón quân đội đi tới: "Này lão Liên, sao nay ông đến sớm vậy?"
Liên Kỳ Sơn đáp: "À phải, tôi cũng đang muốn đi đây, cùng đi chứ."
Liên Hạo Đông vội vàng chào kiểu quân đội dõng dạc nói: "Chào thủ trưởng!"
Trương Diệu vỗ vỗ vai Liên Hạo Đông hỏi: "Hạo Đông, cô gái này là…?" Ông chỉ chỉ Trần Hiểu Sắc đang còn ngồi dưới đất.
Liên Hạo Đông cười cười kéo Trần Hiểu Sắt đứng dậy rồi nói: "Đã để chú chê cười rồi, đây là vợ sắp cưới của con. Tiểu Sắt, đây là chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-mau-quan-nhan/253514/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.