Khẳng định đây là một cái bẫy! Đây nhất định là một cái bẫy! Tôi mới không dại mà trúng kế của họ!
Ở nơi đây, bạn không được tin tưởng ai! Ở nơi đây không có chỗ cho sự tin tưởng tồn tại. Đã quen tâm niệm trong đầu rằng “Hải Thanh, ở đây mày không được tin tưởng bất cứ người nào!”.
Cũng đã khắc sâu những đau đớn do sự phản bội đem đến, nhưng không hiểu sao lòng vẫn chưa thôi tin tưởng người khác…
Những lời nói đó vẫn làm tôi xao động! Nếu đó là một đứa bé trai, khẳng định nó sẽ rất đáng yêu! Thầy đã từng phác họa sự phát triển của thai nhi cho đến khi trưởng thành. Nếu là một bé trai khẳng định sẽ rất giống ba của nó…
Ba của nó… Thế quái nào lại nghĩ đến ba của nó?…
Gã vốn là người không đáng được nghĩ đến trong lúc này nhất! Gã là kẻ đáng căm giận nhất…
-Này! Anh quay vào tường làm gì? Nó nói cho anh biết cô ấy đang ở đâu sao?
Khốn kiếp! Tôi không thèm nghĩ mà hắn cứ muốn ép tôi phải nghĩ đến…???
-Anh không tin cũng đúng nhỉ? Tôi nói này…
-Anh quay ra đây tôi nói…
-Anh…
Tên khốn này làm gì vậy?
-A!… Anh… Anh… Đau chết mất! Aaa…
Leo lên giường tôi sao? Còn mong có cái diễm phúc ấy?
-A… Đau chết người đó… Không phải anh bị thương sao? Lấy đâu ra sức đá người như vậy? Tí nữa là tôi thành thái giám rồi còn gì!
-Tôi chính là muốn biến cậu thành thái giám!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-mau-khac-la/2848063/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.