Editor: TLinh + Beta: Amouriel, Linh
Năm đó mùa hè nóng nhất, nhưng cũng là năm hạnh phúc nhất trong cuộc đời Chu Liệt.Còn có quần áo để mặc.
Có một bữa ăn no.Anh muốn nói, đừng khóc…Anh chỉ cảm thấy tay bị người ta nắm chặt, nghe được tiếng khóc nức nở, còn có nước mắt rơi xuống.
Còn có quần áo để mặc.Hai tháng trôi qua rất nhanh.Giang Hải sau khi biết, có chút tức giận.
Giang Hải lấy quần áo cũ, giày cũ của ông đưa cho Chu Liệt.Sau khi Chu Liệt hiểu ra.Giang Ninh đỏ mắt, nói “Anh ơi, anh có đau không?”Nhưng vừa đến bên cạnh cánh đồng, Giang Ninh đã bị sóng nhiệt thổi choáng váng, ngay cả khi ngồi trên chiếu cũng thấy nóng bừng bừng.
Một số có kích cỡ lớn.Cô cầm một chiếc quạt nhỏ, quạt từ chỗ này đến chỗ khác.Giang Ninh chỉ thích lòng trắng trứng, không thích lòng đỏ trứng.Chu Liệt cùng người nọ xảy ra xung đột, đối phương cầm đá ném lên đầu Chu Liệt một cái.
Nhưng rất sạch sẽ, mang theo một mùi thơm thoải mái của bột giặt.Nhưng ngày hôm sau, anh không nói gì với Giang Hải.
Giang Ninh luôn cảm thấy anh rất đói.Chu Liệt giật mình.Giang Hải ở một mảnh ruộng dưa hấu khác, khoảng cách có chút xa, phải một lúc sau mới nghe thấy động tĩnh.
Thỉnh thoảng sẽ nhét thêm cho anh một ít đồ ăn nhẹ.Hôm đó, Chu Liệt khâu bốn mũi trên đầu.Chu Liệt tỉnh lại trong tiếng mưa tí tách, nhìn thấy Giang Hải và Giang Ninh vẫn canh giữ bên giường anh.
Có mì gói, xúc xích, kẹo mút.Giữa trưa, sấm sét ầm ầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-mau-hon-nhan/3465545/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.