Corliss run rẩy khi ả leo lên cầu thang, những cơn run rẩy ở cả bên trong lẫn bên ngoài. Ả cần một thứ ngay lập tức. Ả vội vã đi vào phòng và khoá cửa lại, sau đó bắt đầu tìm kiếm tất cả nhưng nơi ả thích giấu đồ: bên trong khe hở nhỏ xíu trong lớp vải lót dưới đáy ghế xô pha, cái hũ kem lạnh trống rỗng, dưới đáy cây đèn, miếng lót ngón chân cho giày. Ả tìm được đúng món đồ mà ả biết là sẽ tìm được, không có gì cả, nhưng ả đang quá thèm khát cho nên ả cũng cố kiếm thử.
Sao hắn ta dám nói chuyện với ả như thế chứ ? Ả đã luôn căm ghét hắn ta, ghét Jessie, ghét Roanna. Thật là không công bằng! Tại sao họ được đến sống ở Davencourt trong khi ả phải sống trong ngôi nhà nhỏ ngớ ngẩn đó chứ? Suốt cuộc đời ả đã bị xem thường ở trường bởi mối quan hệ đáng thương với Davenport. Nhưng những điều tốt đẹp đôi khi cũng xảy ra, như khi Jessie bị giết và Webb bị buộc tội vì điều đó. Corliss đã lặng lẽ ăn mừng; Chúa ơi, thật khó mà nén được cười về cái cách mà sự kiện biến đổi! Nhưng ả đã làm tất cả những cử chỉ thích hợp, trông buồn bã, và khi Webb rời khỏi, rất mau chóng mọi thứ đã trở về đúng chỗ của nó và gia đình ả đã chuyển vào Davencourt, nơi mà đáng lẽ họ phải sống ở đó lâu rồi.
Lúc đó ả không có nhiều bạn bè, loại bạn bè biết vui chơi, không phải những kẻ khinh khỉnh có nội tổ chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-mau-hoang-hon-shades-of-twilight/2186786/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.