“Đường Thiên Vũ, ngươi, ngươi…” – Hạ Khấu hoảng sợ lập tức thụt lui hơn 10 bước, đám tay chân còn lại cũng theo chủ nhân co cụm lại một nơi, đến run cũng không dám run mạnh. 
“Hả? Ta thế nào? Làm gì đứng cách xa thế, ta nghe không rõ nha, lại gần đây xem nào.” 
Thiên Vũ vừa nói vừa bày ra vẻ mặt tươi cười hòa ái hết sức ngây ngô tiến gần về phía bọn người đó, sự khủng bố của hắn lúc này đây so với Atula vương nơi địa ngục chỉ hơn chứ không có kém, có lẽ so với đệ nhất ác quỷ còn thập phần đáng sợ hơn. 
“Ngươi muốn làm gì? Tránh ra!! Ta hôm nay đến đây chỉ muốn nói lý lẽ, ngươi khi không động thủ giết hết mấy người của ta, chuyện này mà báo lên quan chắc chắn ngươi sẽ ở tù mục xương đó!” 
Hạ Khấu gấp đến độ cả lưỡi cũng mém nhai chung với răng, hy vọng đem việc quan phủ ra có thể khiến Đường Thiên Vũ kiêng nể mà nhân nhượng hơn một chút. 
“Báo quan? Ta thách ngươi đấy. Chỉ sợ ta chưa kịp vào tù thì cả nhà ngươi đã phải lấy máu rửa chân cho ta, không tin ngươi cứ việc thử. Mà ngươi nói ngươi đến chỉ để nói lý lẽ với ta hay sao? Vậy bàn ghế bị đập phá là chuyện như thế nào? Ngươi làm loạn ở Đường gia phải giải quyết ra sao? Tất cả những điều này không phải chỉ có thể nói bằng lý lẽ là coi như xong rồi đấy chứ?” 
Vốn nghĩ Đường Thiên Vũ chỉ có chút võ công cùng vẻ ngoài hơn người tuấn tú nên ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-lang-phu-than/1311090/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.