Với lối suy nghĩ “y ngủ là việc của y, hắn làm là việc của hắn”, Thiên Vũ vô cùng hăng hái từ từ ngả mình nằm xuống để Thiên Ngọc không bị thức giấc. 
Chỉnh sửa tư thế để y nằm trên người mình thoải mái một chút, kế đó Thiên Vũ rất từ tốn chậm rãi tháo bỏ lớp y phục mỏng manh trên người nai con, sợ hơi lạnh bên ngoài luồng vào sẽ khiến y khó chịu, Thiên Vũ dùng nội công điểm một cái khiến tấm màn đang buộc cao hai bên đồng thời phủ xuống, kết hợp với ánh nến mờ mờ ảo ảo bên ngoài càng làm cho cảnh sắc bên trong càng thêm quyến rũ. 
Vuốt nhẹ qua bờ vai gầy trắng nõn, Thiên Vũ khắc chế ý muốn ngay lập tức đè ngửa y xuống để tham lam xâm chiếm y, hắn từ từ từng bước lột sạch sẽ những thứ còn sót lại trên người Thiên Ngọc. 
Cảm giác đụng chạm nhột nhạt cũng khiến y khó chịu động đậy vài cái, thế nhưng sự mệt mỏi cùng với cơn buồn ngủ vẫn làm y trở thành một chú nai con say ngủ trước móng vuốt sắc bén của sắc lang. 
Sau khi đã chuẩn bị xong mọi thứ, Thiên Vũ mới thõa mãn xoa nắn hai cánh mông căng tròn láng mịn lại mềm mại như làn da sữa của trẻ con, hắn vừa xoa xoa vừa không ngừng vỗ nhẹ vào lưng y để giúp y đi sâu vào giấc ngủ. 
Cơ thể ấm áp của Thiên Vũ cùng với sự vỗ về ôn nhu của hắn khiến Thiên Ngọc rất dễ chịu, bất giác vươn tay ôm lấy cơ thể hắn rồi dùng gương mặt non nớt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-lang-phu-than/1311079/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.