Cuối tuần, như thường lệ, mẹ Lam Như Uyên về nhà ngoại thăm ông bà. Bình thường Lam Như Uyên đều đi cùng bà, nhưng hôm nay vì để thực hiện kế hoạch của mình, cậu giả vờ trong người khó chịu, muốn ở nhà nghỉ ngơi.
"Vậy con lên phòng ngủ thêm chút nữa đi, tối mốt mẹ quay về liền. Nếu không đỡ hơn chút nào thì con bảo ba dẫn đi bệnh viện ngay nhé!" Bà Lam lo lắng dặn dò con trai, thấy thằng bé uể oải lên phòng của nó, bà quay sang nhìn Lam Vũ Khuynh còn đang ăn bữa sáng, cau mày nhắc nhở: "Ông ăn nhanh lên rồi xem con nó thế nào. Tôi phải đi ngay bây giờ để còn kịp chuyến bay. Nếu nó vẫn khó chịu thì ông phải đưa nó đi bệnh viện khám liền đó!"
"Tôi biết rồi, bà đi đi!" Lam Vũ Khuynh không ngẩng đầu lên đáp, nhìn bộ dạng chẳng có gì là sốt sắng lo cho con trai cả.
Bà Lam liếc mắt một cái rồi xách valy lên nhanh chóng bước ra cửa. Đợi cho đến khi tiếng khép cửa vang lên, Lam Vũ Khuynh mới lật đật đứng dậy đặt bát cơm còn đang ăn dang dở xuống bàn, ông vội vã nhào ra cửa khóa trái lại, sau đó bước nhanh lên lầu.
Từ sau khi Lam Như Uyên dậy thì, đây là lần đầu tiên chỉ có hai cha con ở nhà với nhau. Lam Vũ Khuynh không kiềm nén được sự hưng phấn đang vỡ òa trong đầu, mọi ý nghĩ đen tối, dâm loạn quấn lấy đầu óc của ông mấy năm nay như nước lũ tràn bờ đê ồ ạt tuôn trào, khiến cơ thể ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-lam-van-duc/184125/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.