"Dĩ Vi... Dĩ Vi..." Thẩm Quân gọi vài tiếng trong di động như không ai đáp lại.
"Nếu không có gì mình tắt đây." Thẩm Quân nhỏ giọng nói.
Lúc này bên điện thoại đột nhiên vang lên tiếng Chu Dĩ Vi thét chói tai, rồi lại có vài âm thanh ái muội vang lên. Rồi lại có âm thanh cô ấy tức giận mắng người.
"Doãn Gia Trí, anh mau đi ra... A, nhẹ, cái tên khốn này..."
Ngay sau đó là âm thanh của Doãn Gia Trí, "Tiểu Vi Vi, em nói không cần nhưng cái miệng nhỏ lại hút chặt anh, chặt như vậy, là vì thoải mái sao?"
"Mai đi ra ngoài nhanh....Cái tên khốn này"
"A... Tiểu Vi Vi, ở phía dưới có nhiều nước thật, đáng chết, kẹp chặt như vậy, muốn anh bắn ra sao....Ưm.....A....Làm chết em....Tiểu vi Vi giỏi quá....Sướng.....Ưm.....A....."
"A a ân, tên khốn, a, muốn điên rồi..."
Không cần hỏi nữa, bao nhiêu cũng đủ để cô biết hai người họ đang làm cái gì rồi.
"Em còn ở đó thất thần? Anh chưa đủ tốt sao?" Người nào đó âm thanh vang lên bên tai có vẻ không vui. Thẩm Quân tức khắc rùng mình, xong đời, cô quên mất cái thùng dấm bên cạnh...
Kết thúc điện thoại, Trạm Quang lại kéo Thẩm Quân vào một trận hoan ái khác.
"A a a... Trạm Quang, không được... Sắp hỏng rồi... Chậm một chút..."
"Anh bệnh liệt dương.....Làm sao làm hỏng được em......" Tưởng tượng đến chuyện Thẩm Quân nói hắn sẽ bệnh liệt dương, cho dù là vô tâm, thân là nam nhân lòng tự trọng vẫn thật sự làm hắn tức giận, hơn nữa nhất định phải chứng minh năng lực bản thân.
"Ngô... Thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-khi-tran-day/1281558/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.