Tứ chi vô lực, tay chân tê dại.
Thẩm Quân vô lực mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là một căn phòng bụi giăng đầy, tay cô bị cột chặt sau lưng, nhưng quần áo trên người vẫn lành lặn, làm cô thở dài nhẹ nhõm.
Trên miệng cô không có dán băng dính, chắc đây là nội thành, bên ngoài không có người, nên bọn người kia mới không sợ cô kêu cứu. Bởi vì bị hạ mê dược, đầu óc còn chút hỗn loạn, Thẩm Quân lắc lắc đầu. Cố gắng nhìn xung quanh, nhưng không có cái gì sắc bén có thể cắt được dây thừng, căn phòng trống không chỉ có duy nhất một cái lỗ thông gió. Một cửa ra vào duy nhất, muốn trốn cũng không được.
Cô tin tưởng Chúc Cẩm Thành sớm muộn sẽ tìm được cô, không biết hắn có sốt ruột hay không. Cô nhất định phải sống sót, cô với Chúc Cẩm Thành chỉ vừa ngọt ngào với nhau chưa lâu, cô đâu dễ dàng rời bỏ như vậy.
Một âm thanh mở khóa vang lên, cửa sắt được đẩy mạnh từ bên ngoài, một cô gái cao gầy, tóc đỏ, trang điểm kiều mị, đôi mắt híp lại thể hiện sự tối tăm, trên người mặc bộ quần áo màu trắng, nhưng so với thần thái thì có chút không thích hợp.
Tóm lại, không quen không biết.
"Có biết tại sao tôi bắt cô không?" Cô ta đi thẳng vào vấn đề. Dẫm mạnh đôi giày cao gót màu đen đến gần Thẩm Quân, trên môi phát ra nụ cười khinh thường. Thẩm Quân ngồi trên sàn nhà, dùng sức hồi tưởng lại kịch bản, cô căn bản chưa từng gặp qua, cũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-khi-tran-day/1281515/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.