Buổi chiều, trong lâu phái người đến đón chúng ta về, Hân cũng đang cùng Hàn Huyền Dịch chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai, bởi thế nên Lâu chủ bắt ta với Phiên trở về vì sợ thiếu người. Trước khi đi, chúng ta đến chỗ trụ trì chào từ biệt. Đi tới trước thiện phòng, từ xa xa đã nhìn thấy hai người ngồi trước thềm đánh cờ, ta thoáng do dự trong chốc lát, rồi cũng đi lên phía trước, cúi đầu thật sâu.
“Đại sư, chúng ta đến chào từ biệt ngài.”
“Thời gian qua ta đã quấy rối tại nơi này,cảm tạ trụ trì khoan dung độ lượng, không đuổi ta ra khỏi tự.” Phiên cũng cũng kính hành lễ chu đáo.
“Cảm ta đại sư đã chiếu cố chúng ta. Ân đức đại sư chúng ta sẽ khắc trong tâm khảm.”
“Hồng trận thời nay hỗn loạn đen tối, hoa trong gương, trăng dưới nước. Giang thí chủ liệu có hạ quyết tâm xuất gia không thì ta luôn rộng mở thu nạp?”
……………..
Sở dĩ ta không muốn đến nơi này, là do mỗi lần đều khuyên ta quy y. Nghĩ ta đang một đầu đầy tóc đen thế này mà biến mất hết chẳng phải tiếc lắm sao…..Ta trầm mặc không nói gì…….
“Ha hả, nguyên lai là do vị này đã khiến cho ngươi đau đầu không ngớt sao? Là người mà sư phụ ngươi chỉ đích danh thu nạp đệ tử đó hả? Rất tuấn tú, biết lễ nghĩa, quả nhiên là khác với thường nhân.” Có một thanh âm ôn hoà vang lên, ngẩng đầu vừa nhìn, thanh sam nho nhã, nhón tay đang vuốt mấy lọn râu dưới cằm, đang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-gioi/1969763/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.