Hôn lễ tổ chức cực kì long trọng, tuồng xướng liền ba ngày ba đêm, văn võ bá quan đều tới chúc mừng cả, trước cửa Hàn phủ ngựa xe như nước. Hơn nữa Hàn Huyền Dịch mới lập chiến công ở Bắc cương, thăng quan tiến chức, trong nhất thời, hắn thành người tân quý trong triều, thanh thế không hề thua kém ai cả.
Sáng sớm ngày thứ tư, toàn bộ nô bộc trong phủ đi bái kiến công chúa, ta đứng ở hàng sau, không thể nhìn thấy mặt, thế nhưng nghe nói vị Công chúa này đức hạnh vô cùng, hoàng hậu rất thương yêu. Chạng vạng, ta bị gọi đến tây buồng của công chúa, Hàn Huyền Dịch với Hân không biết đã đi đâu mất rồi.
“Tiểu nhân Giang Hiểu Phong xin bái kiến công chúa, thiên tuế.”
“Ngươi mau đứng lên đi, tất cả mọi người đều là người một nhà cả, sau này ngươi không cần dùng đại lễ quỳ lạy gì nữa. Phò mã đã đem chuyện của các ngươi nói cho bản cung cả rồi,từ nay về sau hai ngươi hãy hảo hảo cùng nhau thị hầu Phò mã. Phò mã bây giờ là trọng thần của triều đình, bình thường công vụ đã rất bận rộn rồi. Dù cho có chuyện gì, các ngươi cũng phải chuẩn bị cho thỏa đáng, đừng có làm cho Phò mã phiền lòng.” Cảnh Nguyệt công chúa quả nhiên giống như lời đồn, ôn nhu hiền đức, giọng nói cũng nhỏ nhẹ, mỉm cười nhàn nhạt, cũng không hề toát ra khí chất vương giả hoàng gia. Chỉ tiếc, một nữ tử chỉ mới có hai mươi xuân xanh, mà có càm giác lòng đã già lắm rồi, khi ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-gioi/1969736/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.