Cúng tế.
Cúng tế.
Từ xưa tới nay, mỹ nhân vốn giống như danh tướng, không được cùng nhân gian sống thọ tới đầu bạc.
Hôm nay là ngày thanh minh, ta trốn ở trong chỗ sâu nhất trong lãnh cung, hái chút hoa cỏ cành lá bện thành cái vòng hoa treo lên trên cây đào. Cây đào này mọc lên từ tro cốt của Thập Lục công chúa. Bởi vì không thể hoá vàng kim tiền giấy, ta chỉ có thể bện một cái vòng từ loài hoa mà công chúa yêu thích nhất cho nàng. Nhìn những bông hoa cỏ màu hồng, ta không khỏi nhớ tới lời công chúa thường hay nói với ta trước đây:
“Từ xưa tới nay mỹ nhân vốn giống như danh tướng, không được cùng nhân gian sống thọ tới đầu bạc.”
“Công chúa, Thu Hòa không hiểu.”
Ta khó hiểu nhìn vị chi kiều nữ này. Ta hầu hạ nàng, theo nàng từ bé, cho tới tận bây giờ, nàng luôn có bộ dáng khả ái, ngày đó được gả đến Chiêu quốc, làm hậu phi của Văn Đế, Hoàng đế Chiêu quốc, được tôn sùng là “Phượng Chiêu Nghi”. Nàng vẫn luôn tươi cười như trước, Văn đế cũng hết mực cưng chiều nàng, nhưng có một thời gian, nàng cứ thế mà dần dần trở nên trầm mặc, rất trầm mặc. Trên mặt không có chút biểu tình nào, tựa như một cái xác không hồn.
“Trước kia, Nguyệt hoàng tỷ cùng Trân hoàng tỷ mỗi khi nói đến câu này, luôn rất thất vọng thở dài. Khi đó ta còn nhỏ, cũng không hiểu chuyện. Hiện tại, đã rất hiểu rồi.”
Rồi nước mắt theo khóe mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-gioi/1969660/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.